Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2007

Phần 1 [ Chú ý : cóa hơi-bị-nhiều bạn bỏ khúc cuối fần 1...đọc đêy đọc lại đêy ^^" ]

6 giờ chiều , trường học vắng tanh , ngoại phòng ban giám hiệu , nơi các thầy cô đã họp khẩn thì các dãy lớp học đều im phăng phắc , ngoại trừ lớp 12A4-cái lớp rộn ràng liên hoan nhất hôm nay , tổ trực nhật đang hì hục dọn "bãi chiến trường" , dọn mệt lử đã 1 tiếng rồi mà coi bộ vẫn chưa xong vào đâu......


-Cái bọn này ....chọn đúng ngày mình trực mà liên hoan tưng bừng thế có chết không chứ??- Liên , 1 trong 4 người "xấu số" trong đội trực cau có.



-Hì , đừng có than nữa , dọn thêm dãy 4 là xong rồi!!- Quyên nói kèm 1 nụ cười thật tươi , cô bé lúc nào cũng thật lạc quan.....


Nguyễn Ngọc Quyên - cô bé được hưởng gần như 1 cuộc sống hoàn hảo , mọi người thường nói về Quyên như vậy . Là 1 lớp phó học tập , cô bé có 1 bộ óc cực thông minh và học rất giỏi , không những vậy , Quyên còn được trời "phú" cho 1 bộ mặt búp bê xinh xắn , 1 "nội tâm" hồn nhiên , yêu đời ...v..v... Và sẽ là "cuộc đời hoàn hảo" nếu Quyên được hạ sinh trong 1 ngôi nhà giàu có-nhà Quyên rất nghèo ...... Vì vậy , ước mơ học thật giỏi , nhận học bổng để giúp đỡ gia đình là điều mà Quyên ấp ủ từ lâu , gần như thời gian của Quyên chỉ là học và học ...... Và cũng như những "con mọt" khác , Quyên không hề quan tâm cũng như không biết định nghĩa của từ "yêu" , dù cô bé đã ở tuổi 17 , cái tuổi mà lứa bạn của Quyên đã qua chữ "yêu" thứ 2 , nhưng , đó chỉ là "trước kia" , bây giờ , trong Quyên , có 1 "tình cảm lạ" đang chiếm ngự , với 1 người mà Quyên chưa-nói-chuyện-lần-nào , tất cả chỉ bắt đầu từ cái chạm tay.....cái chạm tay có lẽ là định mệnh , định mệnh để Quyên mở 1 cửa sổ mới trong tâm hồn mình.......





...................



-Quyên!! Cậu khóa cửa nhé !?-Liên , với cái thùng rác khệ nệ bước ra khỏi lớp...



-Ừ!! Quyên cười , các cậu cứ đi trước đi....-rồi đi ra cửa



"6:30 rồi à!" Quyên nhìn đồng hồ và khóa nhanh cửa lớp "Minh còn học không nhỉ?" Quyên thầm nghĩ rồi ngước lên lầu 3 , nhìn vào cái lớp luôn tắt đèn trễ nhất , nơi Minh-"cái chạm tay" của Quyên học , Minh-1 cậu bé cũng "hoàn hảo" không kém Quyên , cậu còn là 1 công tử con nhà giàu , nhưng lạ thay , chưa có ai từng thấy Minh cười , dù chỉ là cái khuyếch môi.....

........................


-Chưa về nữa hả Quyên!?-Liên gọi với từ đằng xa cắt ngang cái nhìn của cô bé

-Ơ...

-Đang nhìn ai mà chăm chú thế?-Liên liếc nhìn Quyên với nụ cười "nham hiểm"

-Không....-Câu hỏi khiến mặt Quyên đỏ bừng , cô bé khẽ trả lời rồi quay đi.....

Bóng 2 cô bé chìm dần vào chiều tối , khuất xa tầm mắt của Minh ......Quyên không hề biết , từ nãy đến giờ , không chỉ có Quyên là người đã ngước nhìn.......


======================================================



1 sáng thứ 2 bận rộn , điều khiển lớp chào cờ xong còn phải chạy đi nộp đầu bài , lớp của Quyên lại là cái lớp xa phòng giám thị nhất , rồi lại phải chuẩn bị cho buổi sinh hoạt ngoại khóa , mà sáng nay lại có kiểm tra .....-công việc của 1 lớp phó quả là không dễ.....





Lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán , Quyên tiếp tục chạy nhanh về phòng giám thị......





Mặt trời nhú lên từ đám mây , ánh nắng xuyên tán lá chiếu sáng dãy hành lang Quyên đi qua..... Tất cả như chào đón 1 ngày mới tuy bận rộn nhưng thật vui tươi.....-Quyên lại cười.....





......................





"Phù!! Cuối cũng cũng xong!!" Quyên đặt quyển đầu bài lên bàn , lễ phép chào cô giám thị rồi chạy nhanh về lớp , mọi người đã lên lớp cả , có lẽ cũng đã sắp kiểm tra , nghĩ đến đó đôi chân Quyên như chạy nhanh hơn.....





Đi qua dãy hành lang cuối đến lớp , Quyên không quên ngước lên lầu 3-như vô tình đã là 1 thói quen , một ngày không được thấy Minh ngày đó đối với Quyên là 1 ngày cực khó chịu ...... và hôm nay có lẽ là cái ngày khó chịu đó- chỗ của Minh trống trơn.....




-Minh....-Quyên khẽ rồi lặng lẽ cuối mặt quay đi.....cái hành lang hôm nay sao dài quá......




Bước nhanh xuống cầu thang , trong đầu Quyên bây giờ chỉ nghĩ về Minh.... Tại sao Minh không đi học ? Không lẽ bạn ấy ốm ? Trong đầu Quyên , hàng ngàn câu hỏi hiện ra , chỉ về Minh , Minh chắc sẽ không sao , có lẽ bạn ấy đi học muộn , Quyên tự trả lời để chấm dứt mọi nghi vấn..... Mãi lo nghĩ , Quyên không để ý đến đường đi ....không để ý cũng có 1 người "thẫn thờ" với những câu hỏi như mình cũng đang bước đến......




-Này , cẩn thận!-Minh , cái kẻ "thẫn thờ" thứ 2 nói lớn để "trấn tĩnh" cả 2 , nhưng có lẽ đã quá trễ ....tíc tắc , cả 2 đâm sầm vào nhau và.... lại 1 định mệnh , lại 1 cái chạm tay......




-Ối!-Quyên xoa xoa trán-Đau quá , bạn......hở? Minh à!?-Quyên ngước nhìn , rồi lại cúi xuống , mặt cô bé đỏ bừng......




Cả 2 đứng dậy , Quyên còn 1 tiết kiểm tra và Minh thì là tiết dự giờ , nhưng , như 1 chất keo dính , không ai trong 2 người có-thể-bước-đi ..... cả 2 cứ đứng như vậy , im lặng....và nhìn sâu vào mắt nhau..... lại 1 lần nữa , 1 luồn sinh khí gì mới mẻ đang thấm dần vào 2 trái tim non nớt.......




Vài phút trôi qua......




-Cậu không sao chứ hả !?- 1 lần nữa Minh "đánh thức"cả 2-...tớ có tiết dự giờ , có lẽ....tớ phải về lớp thôi!!-Minh khẽ.....




-À ừ....- nét mặt Quyên thoáng buồn - tớ cũng còn 1 tiết kiểm tra- Quyên chợt nhớ ra....




Cả 2 bước đi....




-À!-Minh bỗng quay lại và gọi lớn - 1 chầu kem , được không? Chiều nay nhé , tớ mời!!




-Chiều nay..?...Uhm`!- Quyên trả lời , kèm 1 nụ cười híp mí....




...Lại 1 vài giây để lặng người , cả 2 nhìn nhau , lại cười và lại tiếp tục quay đi......Chưa bao giờ cả Quyên và nhất là Minh cảm thấy vui và cười nhiều đến vậy , có phải vì nó thật sự là......tình yêu




Hôm nay sẽ không phải là 1 ngày khó chịu , sẽ là 1 ngày hạnh phúc ......có lẽ như thế!!




..................




Tiếng trống ra chơi , Minh thu dọn tập vở đi ra cửa lớp hướng thẳng đến thư viện , thì bỗng nghe ai đó kêu tên mình ...


Minh quay lại , ra là Khoa-người từng là bạn thân nhất của Minh hồi cấp 1 , đã lâu rồi họ không gặp nhau......


Khoa là từng 1 người bạn tốt , 1 người biết quan tâm , nhưng cậu cũng lại là 1 người hiếu thắng , chẳng muốn thua kém ai , điều đó cũng góp phần lớn tạo nên bức tường ngăn cách tình bạn giữa 2 người , vì Minh là 1 người gần như hoàn hảo , từ những năm đầu cấp 2 , dù học chung trường , nhưng hầu như 2 người không bao giờ gặp mặt , và nhất là bây giờ , bức tường ngăn cách ấy ngày càng lớn khi Khoa nhận ra mình thích Quyên , cậu cũng là người duy nhất đoán chắc được tình cảm giữa Minh và Quyên bây giờ......


-Lâu quá không gặp!-Khoa nhếch cười


-Này!! Bấy nay đi đâu thế?-Minh nói , tay đấm vào vai Khoa như 1 cách chào thân thiện


Hất tay Minh ra khỏi vai mình , Khoa nhún vai trả lời ngắn gọn :


-Cậu biết làm gì?-rồi nhìn chằm vào Minh-Bọn mình có chuyện cần nói đấy!


Cả 2 lặng lẽ đi tới tản ghế đá.....


-Có chuyện gì mà mặt cậu nghiêm trọng vậy?-Minh hỏi , vẻ ngạc nhiên


-Ừ! Có chuyện đấy.....-giọng Khoa nhỏ dần rồi câm bặt


-Cậu nói xem nào? Tớ có thể giúp gì chăng?


Hít thật sâu , Khoa quay lại và lại nhìn thẳng vào mắt Minh , nói :


-Quyên , là Quyên , cậu và Quyên thật sự đã có chuyện , giữa các cậu , phải không?


-Hả...tại sao... cậu..cậu lại hỏi chuyện này ? ....-Minh mấp máy , lãng nhìn sang hướng khác


-Tớ đã biết cả rồi!-Khoa nói-Giữa các cậu.....


Không khí bỗng nhiên nặng nề.....


-.....tóm lại là không được , cậu biết Quyên không thể......cậu ấy còn phải học!


-Học.....-Minh khẽ , mắt cậu vẫn nhìn xa xăm-tớ..tớ không làm gì ảnh hưởng tới việc học của cậu ấy cả....chúng tớ....chỉ là.....bạn thôi


-Bạn? Cậu còn có thể lừa chính mình sao ?


-Nếu cậu gọi mình lại để nói chuyện này.....thì , tớ xin lỗi , tớ không có thời gian!-nói đến đây Minh đứng dậy , lẳng lặng bỏ đi , cậu không muốn nói gì khi chưa biết chắc tình cảm và càng không muốn ai xen vào chuyện riêng của mình , kể cả người từng là bạn thân , cậu vốn là người sống khép kín.....


-Minh!!-Khoa đứng dậy- cậu hãy nghĩ kỹ lại đi!! Quyên....


-Cậu thôi đi!-Minh ngắt lời-Chuyện của tớ không phải khiến cậu quan tâm!-rồi lại quay đi...


Khoa nhìn theo Minh , thở dài , rồi cũng nhấc bước....


......................


Tiếng trống dài báo hiệu giờ về , Quyên háo hức dọn dẹp tập vở rồi chạy thật nhanh xuống sân tìm Minh , chuẩn bị cho 1 cuộc gặp gỡ theo cô bé là "buổi hẹn hò đầu tiên"


Minh thì không vậy , có lẽ những lời nói khi nãy của Khoa đã ảnh hưởng ít nhiều , cậu cũng biết rõ cái quyết tâm nhận học bổng của Quyên , cậu không muốn Quyên vì cậu , vì cái rung động đầu đời mà lơ là sự quyết tâm đó .....


-Minh!!-thấy bóng Minh từ xa , Quyên gọi lớn , nhanh chân chạy đến với nụ cười tươi tắn trên môi-Này? Làm gì mà mặt cậu bí xị vậy?....-rồi cô bé ngước nhìn Minh 1 cách tinh nghịch....-"buổi hẹn hò đầu tiên" đấy nhé!?


-Hi`....-Minh phì cười-Thế cơ đấy hả "cô bé mơ mộng"?-cậu bỗng cười lớn , nhưng rồi lại thôi ngay-Không đùa với cậu nữa! Đi nhanh nào!


-À ừ....-Quyên lặng cúi mặt , với nụ cười không giấu nổi trên môi

................

2 người sánh bước bên nhau....không ai nói câu nào , nhưng trong lòng mỗi người đều hạnh phúc , ước chi con đường này dài mãi không thôi!.....

-Rồi! Tới rồi này!-Minh dừng lại , kéo tay Quyên vào quán

-Từ từ , cậu buông tay tớ ra nào , làm gì mà....nắm chặc thế hả!?-Quyên liếc nhìn Minh

-Ha... thì tớ chỉ sợ "cô bé mơ mộng" cậu lại đi nhầm sang tiệm khác thôi mà!-Minh bụp miệng cười , chẳng khi nào gặp Quyên mà Minh không cười nhiều đến vậy....

Cả 2 đi đến chiếc bàn trong góc cuối , chiếc bàn gần ô cửa sổ nhất , ô cửa sổ với những chiếc chuông gió đung đưa lãng mạn , rồi lặng ngồi xuống 2 chiếc ghế đối diện nhau..... Trời vừa nắng đó mà mưa phùn từ đâu đã xuất hiện , từng giọt mưa tí tách nhẹ nhàng xen lẫn vào nhịp đập của 2 trái tim bé nhỏ......

-Cậu ăn kem gì? Để tớ gọi luôn nhé!!?-Quyên hỏi , mắt chằm vào cuốn thực đơn

-Gì cũng được mà!-Minh trả lời

-Ừ....vậy thì....-Quyên lưỡng lự giữa các loại kem mới nghe tên đã thấy hấp dẫn...-Dâu nhé!?

-Ừ! Cậu thích thì cứ gọi!

-Uhm`....cậu mời mà nhỉ?-Quyên cười tinh nghịch-Vậy cho 2 li dâu cô ơi!!

Mưa vẫn cứ tí tách , cả 2 im lặng nhìn ra khung cửa sổ ......

-À , Quyên này!-Minh phá vỡ bầu im lặng-Cậu....

-Sao?-Quyên ngước nhìn Minh-Tớ sao?

-À...không....-Minh nuốt miếng kem ngọt lạnh-Không có gì đâu!-rồi lại nhìn ra cửa sổ , cậu định nói chuyện khi chiều .....nhưng có cái gì đó.....có cái gì nó chặn..... cậu cũng thật sự không muốn Quyên buồn......

-Cậu này...làm mất hứng ghê cơ!!-Quyên đáp , với 1 miệng đầy kem làm Minh lại suýt phải phì cười

Mưa lại tiếp tục rơi , 1 cơn gió vô tình mang theo hơi lạnh bay vào cửa sổ , những chiếc chuông gió khẽ rung.....

-À Minh này-Quyên ngước đôi mắt trong veo nhìn Minh-Sáng nay .....vì cậu mà tớ mém 0 điểm KT đấy biết không ? Đi đứng cho cẩn thận vào!!-rồi lại cuối mặt xuống cười khúc khích , 1 câu đùa khá vui với Quyên.....

Nhưng có lẽ với Minh thì không....

-Vậy à?-Minh thầm thì .....câu đùa đó , chỉ là đùa thôi , đối với Quyên , nhưng với Minh..... nó thật sự làm Minh lo lắng , có lẽ..... nhưng lời Khoa nói khi chiều , thật sự , không phải để bỏ ngoài tai.....

-Mà này!-Quyên vừa nhăm nhi miếng kem to tổ trên muỗng vừa nói

-Hở?

-Cậu nghĩ xem nhé.....-giọng Quyên bất chợt ngập ngừng-nếu có 1 cô bé cậu quen mới 1 tháng và...nói chuyện chỉ đúng 3 lần.... bỗng.... cô bé nói thích cậu , liệu cậu......với cậu có thể....thích cô bé không?

-Ha....-Minh tròn to mắt ngạc nhiên....xen lẫn chút vui và bối rối , vì cậu đã đoán được "cô bé" đó là ai , quen 1 tháng và nói chuyện 3 lần với....2 cái chạm tay và có lẽ là.....1 tình yêu thì chỉ có 1 người , ....nhưng rồi mắt cậu lại xụp xuống , chậm rãi hỏi lại "cô bé" ấy-Và nếu cô bé ấy còn phải học , việc quan trọng nhất với cô bé lúc này..... liệu cái kết có hậu của "bọn tớ" có làm cô bé ấy lơ là dần.....

-Cậu này lạ.... tình yêu thì phải hi sinh hết chứ hả? Với.....chắc có ảnh hưởng chút ít thôi....-Quyên đá lông nheo 1 cách nghịch ngợm rồi cúi xuống típ tục ăn ngon lành , nhưng bỗng....cô bé "sực" ra điều gì đó-Minh...làm sao cậu biết cô bé ấy.....việc học quan trọng?....-Quyên chợt nhớ đến cái quyết tâm của mình.....

-......-Minh thì không nói gì.... câu trả lời của Quyên khi nãy , mỗi từ của nó như 1 sợi tơ đan chéo rối tung trong lòng Minh..... "có ảnh hưởng...." , "phải hi sinh tất cả....".....không phải chứ! Minh không muốn phải nói nhưng cậu càng không muốn câu trả lời ấy trở thành hiện thực , chỉ còn 3,4 tháng nữa là buổi thi tuyển đã bắt đầu....cậu thật sự không muốn......

Vài phút yên lặng trôi qua....

-Minh! Trả lời tớ đi chứ?-Quyên khều mạnh vai Minh , cô bé muốn nghe câu trả lời....

-Ừ...vậy thì cậu nghe này....-Minh đã quyết , có lẽ....cậu phải nói thôi...-Nếu cô bé ấy , với cái kiểu "hi sinh" đó , tớ sẽ , cho dù tớ thật sự thích cô bé , tớ cũng sẽ không tạo ra cái kết có hậu đâu!....

-..V..vậy ư?-mặt Quyên bỗng chóc lặng buồn...-Cho dù cậu có thích cô bé ấy....?

-Hoặc không thì cũng thế thôi!

Câu trả lời quá bất ngờ đối với Quyên....

-Minh...còn nếu cô bé ấy sẽ....vẫn tiếp tục việc học.... cậu có....-Quyên ngập ngừng....

-Quyên này!-Minh ngắt lời cô bé-Có lẽ chúng ta..... đừng nên gặp nhau nữa......-bằng 1 giọng lạnh lùng , Minh quyết dứt khoát với Quyên , với quyết tâm của Quyên , với cái tình cảm mới chớm nở và cũng với....chính mình

-Ha..ả... , cậu nói cái gì cơ-Quyên ngỡ ngàng-cậu....

-Thôi...-Minh xách cặp , tay đẩy ghế đứng dậy-tớ không biết cô bé đó là ai , có lẽ....tớ cũng không quan tâm , nhưng việc cậu và tớ gặp nhau như thế này ..... tớ thật sự....thấy phiền .... nó ảnh hưởng đến việc học của cả cậu và tớ , vì vậy , chắc cậu cũng hiểu , 1 tháng là quá đủ , tớ không muốn gặp cậu nữa!!-Minh nói 1 cách dứt khoát rồi bước đi-....cũng có ảnh hưởng...thật nhiều đến "cô bé" ấy.....-Minh tự thầm thì với mình.....

Quyên lặng đi , mắt cô bé bây giờ sao tối sầm....

-Minh....-Quyên khẽ gọi....

Nghe tiếng kêu , Minh dừng lại , quay đầu nhìn Quyên .... khuôn mặt cô bé lúc này....sao mà buồn quá! Minh không dám nhìn thẳng vào mắt Quyên , lòng cậu đang đau như cắt.....

Mưa đã tạnh dần , cầu vồng he hé lên giữa đám mây mờ....

Nhiều phút trôi qua , cả 2 vẫn lặng câm.....

Minh bây giờ chỉ muốn lại gần và an ủi , xin lỗi Quyên , nói với Quyên những lời vừa rồi toàn là dối .....nhưng , làm sao cậu có thể.....

Quyên cũng vậy , cô bé muốn lại gần Minh , nói hết nổi lòng cũng để nghe Minh nói.... những lời vừa rồi của cậu là không thật.... nhưng , như có 1 bức tường ngăn cách.... không ai trong hai người có thế cất tiếng......

Không khí thật nặng nề....

Mưa tạnh hẳn .....Minh cuối xuống nhìn đồng hồ rồi tiếp tục bước đi....cố che những giọt nước mắt đang chảy dài trong tim để mọi người , nhất là Quyên cảm thấy cậu vẫn bình thường , cậu vẫn có thể....cười.....

Cầu vồng đã vụt khỏi làn mây lên cao và thật sặc sỡ , thật....đẹp biết bao , Quyên từ ô cửa sổ ấy ngước nhìn , mọi thứ bao quanh cô bé bây giờ sao thật buồn tẻ , cả chiếc cầu vồng kia .....mắt cô bé nhòe đi.....cô bé vẫn không tin được những chuyện vừa xảy ra , những câu Minh đã nói... như những nhát dao đâm thẳng vào tim Quyên ..... cô bé đau , đau lắm!.....

Trời dần chiềm vào buổi xế chiều .... Quyên lau sạch hàng nước mắt rồi đứng dậy bước đi , thẩn thờ , như 1 người vừa bước qua 1 giấc mộng đẹp , 1 giấc mộng tàn mau như chiếc cậu vồng sặc sỡ kia .....Hàng cây đó , con đường đó , cả ô cửa sổ , những chiếc chuông gió..v..v..tất cả khi nãy còn đẹp biết bao sao bây giờ lại tối đen thế này?....

Con đường hôm nay cũng thật dài biết bao..... Quyên gắng lê bước thật nhanh , nhưng .....cô bé đã quá mệt mỏi.....

Dựa người bên gốc cây cạnh vỉa hè , Quyên thở dài , cái thở dài như muốn trôi hết những chuyện đã qua , rồi lắng nghe khúc nhạc dương cầm nhẹ nhàng phát ra từ quán trà đối diện .... cơn gió bất chợt thổi qua lạnh buốt , những chiếc lá phượng rơi lả tả như 1 cơn mưa.... Quyên hứng lấy 1 chiếc lá rồi lặng nhắm mắt , cô bé muốn ngủ 1 giấc dài , 1 giấc ngủ mà khi tỉnh dậy cô bé sẽ không còn nhớ những chuyện đã qua , những lời Minh đã nói , những ý nghĩ đối với cô bé bây giờ thật ngốc nghếch : làm sao có thể nghĩ rằng Minh cũng thích mình...làm sao có thể.....

Trời tối dần , những vì sao nhỏ bé dần hiện ra... ngày hôm nay thật là một ngày đẹp , nhưng tại sao......

=============================================================

Reng..reng!-Chuông đồng hồ rung báo liên hồi trong khoảng phòng trống , Quyên đã dậy từ sớm , đúng hơn là cô bé đã không hề ngủ.....

1 buổi sáng mù mờ dưới những đám mây xám che phủ bầu trời , Quyên lặng lẽ lê chân bước đi trên con hẻm vắng tanh , tự trong đáy lòng cô bé đang rất muốn gặp Minh.... chính cô bé cũng không hiểu vì sao , muốn gặp? sau những chuyện não lòng hôm qua?

Minh cũng vậy , cậu đã đến trường từ lâu và đang ngồi cầm khư cuốn sách trong 1 góc khuất của sân trường , cậu muốn gặp Quyên , nhưng , không muốn Quyên thấy mình.... cái kẻ đã làm Quyên đau khổ.......

...............

Cổng trường dần hiện ra trước mắt , Quyên gắng đi nhanh hơn , cảnh vật hôm nay vẫn rất bình thường , nhưng trong mắt Quyên , mọi thứ vẫn thật tệ , sau hôm qua , rất tệ!

Bước vào trường , không như thói quen , đôi chân cô bé không đi thẳng lên lớp mà tự dưng nó lại quẹo lên lầu 3 , đến chỗ cái lớp đó.....đến nó cũng thật tệ , nó cũng không nghe theo lời Quyên!..... "12a1"đến rồi .... chỗ ngồi ấy trống trơn .... đôi chân vẫn không nghe lời cô bé , nó không chịu quay về , nó vẫn dựa vào lang cang đợi chờ..... "Mình đứng đây làm gì nhỉ?"-Quyên tự hỏi , nhưng không thể tự trả lời , có lẽ để chờ đợi 1 điều gì đó......

..................

Vài phút trôi qua .....

Trên trời , mưa đã bắt đầu rơi cũng là lúc tiêng trống trường vang lên... chỗ ngồi ấy vẫn trống không.... "vào học rồi.."-Quyên thở dài , thầm nghĩ nhưng đôi chân cô bé vẫn như còn luyến tiếc 1 điều gì.....

-Minh! Giảng tớ bài này đi!-1 giọng nữ lanh lảnh...

"Minh!"-Quyên giật mình quay lại ... Đúng là Minh! Minh...đến rồi .... Tim cô bé bỗng đập thật nhanh , hình như điều nó chờ đợi đã đến.... Quyên đã muốn gặp Minh , muốn nói thật nhiều nhưng sao bây giờ..... đầu óc Quyên trống rỗng .... không hiểu mình đứng đây để làm gì?.....

Cô bé bất giác quay lại và đi thật nhanh về lớp, đi thật nhanh , ngang qua Minh càng nhanh càng tốt .....

-Này! Đến đây làm gì vậy?....-thấy Quyên đi ngang Minh khẽ gọi, nhưng với cái giọng thật lạnh lùng.....

Quyên khựng lại , lặng ngước nhìn Minh , những điều muốn nói chợt bỗng chóc dâng trào , nhưng... cô bé vẫn im lặng.. không thể nói được gì.....

Cả 2 lại như vậy , lại cứ nhìn nhau và....câm nín , nhưng lần này , những ánh mắt ấy không còn như xưa.....

-Không có gì thì đừng tới lớp tôi nữa , hôm qua tôi đã nói rõ rồi...-vẫn cái giọng đó , Minh quay nhanh vào lớp..... hi vọng , bằng những lời đó.... Quyên sẽ không tìm đến cậu nữa và sẽ....không phải lại đau buồn.....

"Minh.."..."cái giọng đó sao...."-Quyên bậm môi quay mặt đi , cố ngăn hàng nước mắt dâng trào trong lòng , rồi chạy thật nhanh về lớp..... Câu trả lời , cái điều cô bé mong đợi dường như đã rõ , không còn gì để hi vọng , chẳng còn gì đề chờ mong.....giấc mơ đã hết , sẽ chẳng còn những chiều mộng mơ ..... Với Quyên , sự thật đã rõ , "Minh cũng thích mình..." suy nghĩ ấy bây giờ trong Quyên thật mơ hồ , thậm chí không thật .... cô bé đã tin và hi vọng quá nhiều và bây giờ là cái giá cô bé nghĩ mình phải trả......

Từ hôm nay có lẽ Quyên phải tự mình bỏ đi những thói quen mà cô bé đã từng nghĩ sẽ không bao giờ phải bỏ ...như...."cái ô cửa sổ mộng mơ".....

....................

Lau những giọt nước mắt cứng đầu cứ tuôn trào trên khóe mắt , Quyên chạy thật nhanh về lớp.... không để ý đằng sau Minh vẫn nhìn.....

...................

...."Mọi chuyện kết thúc nhanh quá Quyên nhỉ? ....1 tháng....tớ mong cậu có thể quên mau.... hãy chuyên tâm học tập và đừng để ý tới người như tớ làm gì Quyên nhé!...."-Minh nói thầm... như muốn gửi lời vào cơn gió buốt đến Quyên , bóng Quyên mờ dần vào làn mưa khuất xa tầm mắt Minh , cậu quay lại , thở dài , nhìn lên bảng và gắng chú tâm vào bài học hôm nay.....










































































4 nhận xét:

Nặc danh nói...

Hay đó nhóc, hết chap 1 rùi hả? Tiếp tục chờ thui! (cái này là đọc fanfic riết, nên tự hỉu "nhiệm dzụ" lun!)
Hê, mai mốt bỏ thêm chút "muối" cho nó hay! Gay cấn, hồi hộp + dở khóc dở cười pha loãng.... mạn. (món "thập cẩm" này con chế nổi hem? :D)

Pyon_iu_peRuka nói...

chời ạ , chiện tình củm mà đòi "gây cấn hồi hộp" thì koan pó hand gòi ^^"

Gman.Return nói...

chào chào, coi bộ "trẻ em" hiện nay xài blogger bắt đầu nhiều rồi ha

Nặc danh nói...

trùi, chiện tình củm mà có pha gây cấn mới hay á, ví dụ chiện tình tay 3 nì, hay cãi nhau, hiểu lầm nì,đại loại thía! Chứ ai biểu con viết kỉu mafia đâu, haa....
Bro Gman này gặp hoài, wen mặt lun! ^^

 

Free CursorsMyspace LayoutsMyspace Comments